Lục Thánh lao nhanh như gió, mặt tĩnh như nước.
Hắn cũng không có hứng thú đối với cuộc giằng co buồn chán của đám học sinh cũ tại các Thánh Võ đại.
Lục Thánh không muốn tham dự vào và cũng không hề quan tâm, nhưng bây giờ cái cuộc giằng co này lại liên lụy đến lợi ích của hắn, cho nên coi như hắn không muốn tham gia thì cũng không được.
"Xếp hàng một tuần thì ta còn có thể chờ được, nhưng chờ suốt nửa năm thì. . ." Lục Thánh hí một hơi thật sâu, nói. "Giết ta đi."
Lục Thánh thực sự không muốn nhìn thấy cảnh hắn và tháp Võ Thánh duyên phận còn chưa bắt đầu mà liền triệt để hết duyên.