Lục Huyền gật gật đầu, lại mở miệng dò hỏi Diêu Thanh: "Diêu sư tỷ, chỉ có một mình ta bồi dưỡng linh thực hay vẫn còn những vị đồng môn khác nữa?"
"Nếu Lục sư đệ đồng ý, danh sách này sẽ chỉ có một mình sư đệ mà thôi, hơn nữa, số lượng linh thực biến chủng cũng không nhiều lắm, một Linh thực sư là đủ rồi."
"Vậy mức độ tự do của ta như thế nào?"
Diêu Thanh thoáng trầm ngâm một chút mới trả lời: "Chỉ cần Lục sư đệ chăm sóc tốt những loại linh thực biến chủng này là được, thời gian khác, sư đệ có làm gì sư thúc cũng không can thiệp vào đâu."
"Vậy là tốt rồi, ta đây vốn lười biếng quen rồi, không chịu nổi quá nhiều ràng buộc, cũng xin sư tỷ thứ lỗi." Lục Huyền gật đầu nói.