Lục Huyền thu tấm trận bàn kia và trái Huyễn Yên La Quả vào trong túi trữ vật, vốn định để dành trái linh quả này cho Đạp Vân Linh Miêu sử dụng, nhưng xét thấy con ngươi của nó chỉ am hiểu phân biệt tà ma, dù ăn Huyễn Yên La Quả có tác dụng đề thăng năng lực huyễn thuật này cũng không có hiệu quả cao lắm, nên đành thôi.
Trong mấy ngày tiếp theo, hắn dành phần lớn thời gian ở trong động phủ, bồi dưỡng linh thực và nuôi dưỡng linh thú, thỉnh thoảng cũng đến Thiên Long hồ cho những con Giao Long cự mãng còn lại ăn thịt yêu thú.
Mỗi lần qua đó, đám Linh hạc chở khách đều không nhận linh thạch của hắn, sau quá nhiều lần như thế, Lục Huyền cũng từ bỏ ý định đưa linh thạch cho chúng rồi, và thay bằng linh thạch, hàng ngày hắn đều sẽ chuẩn bị thêm một ít linh quả phổ thông đãi khách coi như một lời cảm tạ.
Thời gian còn lại, hắn đều dùng để tu luyện công pháp thuật pháp, tuy thành quả tu luyện suốt mấy tháng của hắn có thể không bằng phần thưởng nhận được từ một gốc Linh Huỳnh Thảo, nhưng đề thăng tu vi được bao nhiêu hay bấy nhiêu.
Ngày tháng trôi qua vô cùng nhàn nhã, nhất là sau khi hái Huyễn Yên La Quả tam phẩm, nhận được Thiên Huyễn Vân Yên Trận tứ phẩm, hắn càng thản nhiên tự đắc và thỏa mãn hơn mấy phần.