Chỉ là Lục Huyền thường xuyên ở bên ngoài, bỏ lại một mình nó đợi trong viện, khiến cho Đạp Vân Linh Miêu thường xuyên cảm thấy trong lòng có chút cô độc, vì vậy mỗi lần, nó đều đứng ở cửa chờ Lục Huyền về nhà.
Lục Huyền lấy một ít thịt yêu thú sấy khô từ phòng sau nhà tới, xé miếng thịt thành những dải mỏng dài, rồi đặt xuống trước mặt Đạp Vân Linh Miêu.
Đôi mắt xanh biếc của Đạp Vân Linh Miêu vẫn thờ ơ, nhưng nội tâm lại tràn đầy vui sướng muốn hoan hô nhảy nhót, đôi mắt xanh hơi híp lại, nó ung dung ngoạm miếng thịt lên, trực tiếp nhét vào trong miệng.
Lục Huyền lại theo thường lệ, đi tới linh điền, Thảo Khôi Lỗi vẫn đang tuần tra không biết mệt mỏi giữa các luống.
Các loại linh thực trong linh điền, đều có trạng thái sinh trưởng cực kỳ tốt.