Dần dần, dưới loại phương pháp huấn luyện này, những con cự mãng dị nhiêm nhị phẩm ở gần khu vực bên ngoài cũng bắt đầu thay đổi, dần dần chúng cũng chịu nghe theo chỉ thị của Lục Huyền. Mỗi khi hắn cho chúng ăn, chúng đều thành thật ở nguyên một chỗ, đợi thịt yêu thú rơi xuống bên cạnh.
Và rất nhanh, chúng nó đã phát hiện, không tranh không đoạt cũng có thể ăn được đầy đủ thịt yêu thú, thậm chí khẩu phần kia còn là những chủng yêu thú mà chúng nhớ thương yêu thích. Vì vậy, chúng đã dần dần làm quen với phương thức chăn nuôi của Lục Huyền rồi.
Từ khu vực ngoại vi dần dần quây đến khu vực trung tâm.
Song song với thuần hóa những con yêu thú nhị phẩm ở bên ngoài, Lục Huyền cũng không ngừng giảm lượng thịt yêu thú dành cho Băng Ly cùng với Song Đầu Giao Long ở khu vực trung tâm.
Chờ đến thời điểm những con Song Đầu Giao Long ở khu vực trung tâm muốn đi tranh đoạt thức ăn của những con cự mãng ở vị trí gần với trung tâm, Lục Huyền cũng áp dụng phương pháp tương tự trước đây, đó là sử dụng năng lực kiềm chế của Phược Long Hoàn phỏng chế phẩm, trực tiếp trói buộc gắt gao chúng nó. Sau đó, lại tiến hành thuần hóa một phen, để trong lòng chúng nó dần dần sinh ra một khái niệm, chỉ có nghe lời hắn thì mới được ăn đầy đủ thịt yêu thú mỹ vị, còn không chịu nghe lời, chẳng những không được ăn no, thậm chí còn phải chịu trừng phạt nghiêm khắc.