Nghĩ đến là làm, tâm niệm hắn vừa động, Thái Ất Thuần Dương Chân Hỏa lập tức hóa thành một đạo lưu quang, bay về phía Dĩ Hỏa Cung, bao phủ chặt chẽ lấy nụ hoa nhỏ kia.
Dưới sự vây quanh của loại dị hỏa bá đạo đến cực điểm này, nụ hoa Dĩ Hỏa Cung không những không xuất hiện dấu hiệu bị thiêu cháy chút nào, ngược lại còn truyền cho Lục Huyền một loại cảm giác hưng phấn nhẹ nhàng, như đang muốn thử.
Lục Huyền khẽ thở ra một hơi, một cái tiểu hồ màu xanh biếc từ trong cơ thể bay ra, miệng bình nhắm thẳng vào nụ hoa Dĩ Hỏa Cung, từng luồng thảo mộc linh khí màu xanh biếc như một con sông nhỏ, hội tụ vào chính giữa nụ hoa.
Liên tục kéo dài gần nửa ngày, thảo mộc linh khí đặc thù trong Thanh Mộc Thanh Hồ bị tiêu hao sạch sẽ, linh hoa Dĩ Hỏa Cung lặng lẽ nở rộ, trên cánh hoa phảng phất như thiêu đốt ngọn lửa màu nhạt, trông cực kỳ diễm lệ.
Sợi Thái Ất Thuần Dương Chân Hỏa cung cấp lúc đầu cũng đã bị tiêu hao hết, Lục Huyền lại khống chế sợi thứ hai bay ra, dung nhập vào linh hoa Dĩ Hỏa Cung.