“Cát sư huynh, Vô Hà sư tỷ, đừng giễu cợt sư đệ ta như vậy.” Lục Huyền hung hăng cắn một miếng Mê Tiên Đào tươi ngon trong tay, cảm nhận nước quả ngọt ngào ngào nồng đậm của nó, lại lên tiếng hàm hồ nói một câu.
“Không nói đến những cái khác, ngươi thử nói về chuyện này xem, rốt cuộc là mấy ngày nay có đám đồng môn thuộc mấy Kiếm Phong còn lại tới bái phỏng ngươi hay không?” Cát Phác như cười mà không phải cười, lên tiếng hỏi Lục Huyền.
“Đúng là có một ít.” Lục Huyền vừa dứt lời, bên ngoài động phủ đã vang lên một thanh âm bén nhọn.
“Thanh Vi Kiếm Phong Vạn Hạc Chân Quân, Tống Thạch Minh, Vương Thanh Chương tới bái phỏng.”
“Cát sư huynh, Vô Hà sư tỷ chờ một lát, sư đệ ta đi rồi sẽ trở lại ngay.” Lục Huyền chắp tay nói, thân hình lóe lên, đã đi ra bên ngoài động phủ.