Hơn một năm trước, Lục Huyền chỉ là một tiểu tán tu Luyện Khí tầng hai, thiên tư phổ thông, tu hành công pháp hạ đẳng, trong túi không có linh thạch để mua đan dược gia tăng tu vi, ngày qua ngày chỉ biết lăn lộn ở ngoại vi phường thị ngư long hỗn tạp, sống tạm bợ trong cảm giác lo lắng bồn chồn thường nhật.
Nếu muốn dựa vào những thứ này để đột phá đến Luyện Khí cấp cao, hắn cũng không biết mình phải chờ đến ngày tháng năm nào mới hoàn thành mục tiêu…
Có lẽ cho dù đại nạn buông xuống, hắn cũng không thuận lợi đạt được, thậm chí rất có thể hắn sẽ chết trong một lần đi thăm dò bí cảnh tìm kiếm cơ duyên nào đó, rồi biến mất lặng lẽ, không gây nên một chút bọt sóng nào trong chúng sinh mênh mông ngoài kia.
Nhìn đám linh thực sinh sôi nảy nở trong linh điền, hắn càng cảm thấy mình may mắn vì đã được uầng sáng màu trắng ưu ái.
Còn thừa lại năm cây Linh Huỳnh Thảo thành thục, đã mở ra được ba tấm phù lục nhất phẩm, hai tấm Kiếm Khí phù và một tấm Khu Tà phù, cộng thêm một giọt Thảo Linh Nguyên Dịch.