Linh chủng thất phẩm hiếm thấy khiến không ít tu sĩ nổi lên hứng thú, tiếng hô giá cứ dồn dập vang lên không dứt bên tai.
“Lục sư điệt, ta còn nhớ hình như tư chất của ngươi là trung thượng?”
“Không sai, đã khiến sư thúc chê cười rồi.” Lục Huyền gật đầu nói, nếu không phải có bảo vật Lưu Ly Xích Phượng Cốt cải thiện thì tư chất căn cốt của hắn nên dừng lại ở cấp bậc thấp nhất mới đúng.
“Vô Lậu Linh Mộc này vừa hay có tác dụng với ngươi, sư điệt lại thích bồi dưỡng các loại linh thực đặc biệt hiếm thấy, vậy để ta mua cho ngươi.” Kiếm Hoàn Chân hùng hồn nói, như thể trăm vạn linh thạch với ông ta cũng tương đương với bụi đất vậy.
“Hai trăm mười sáu vạn linh thạch hạ phẩm.” Chờ giá đấu tăng lên tới hai trăm lẻ sáu vạn, ông ta trực tiếp tăng giá thêm mười vạn, tỏ rõ thái độ bắt buộc phải có được thứ này.