“Kiếm phù chủ yếu là tứ phẩm, ngoài ra có hai loại ngũ phẩm, Hoàn Chân Kiếm Dịch là linh nhưỡng ngũ phẩm, với thân phận đệ tử Thiên Kiếm Tông của ta lúc trước, hẳn là sẽ không quá rắc rối. Nếu thật sự muốn truy tận gốc rễ thì ta vẫn có mấy chỗ dựa trong Thiên Tinh Động và Hải Lâu thương hội.” Nghĩ đến đây, tâm trạng của Lục Huyền đã thả lỏng hẳn.
“Còn Động Huyền Kiếm Bia và Lôi Minh Kiếm Đảm có ảnh hưởng rất lớn, hơn nữa hai thứ này cũng chưa từng hiển lộ ra ngoài, nhất định phải che giấu thật kỹ. Di Tinh Hoán Nhật Kiếm Thảo lục phẩm cũng không vội công bố ra ngoài.”
“Mặt khác, nếu có cơ hội trở về Động Huyền Kiếm Tông thì nhất định phải báo với Thẩm Diệp sư huynh một tiếng, dù đối phương không thể quay về thì gặp lại cố nhân một lần cũng tốt.”
Chỉ trong nháy mắt, hắn đã đưa ra quyết định, sau đó dặn dò Thảo Khôi Lỗi trông coi động phủ rồi hóa thành một tia quang mang màu trắng bạc, bay nhanh giữa đầy trời lôi mang. Có lẽ do trong lòng quá nôn nóng nên Lôi Độn Thuật của hắn hôm nay lại nhanh hơn bình thường không ít.
Không lâu sau, Lục Huyền đã tới gần cửa hàng, nhìn về phía cửa hàng tạp hóa đã từng nhiều lần ra vào, bước chân của hắn càng ngày càng chậm, không hiểu sao trong lòng lại nảy sinh một chút cảm giác e sợ tựa như người đi xa lâu ngày mới tìm về quê cũ.