Lục Huyền lấy ra một chiếc hộp ngọc chuyên dùng để chứa đựng bảo vật loại linh quả, chiếc hộp ngọc này được chế tạo từ linh ngọc đặc biệt, có thể trì hoãn sinh cơ trong linh quả bị xói mòn.
Sau khi niêm phong Điên Đảo Âm Dương Quả, hắn lại cất chiếc hộp ngọc nọ vào trong Thao Trùng Nang, coi như có hai tầng bảo hiểm.
Sắp xếp xong hết thảy mọi chuyện, hắn thoáng điều chỉnh tâm tính, bắt đầu chuyên tâm vào quá trình tu luyện nhiều loại thần thông bí pháp thượng đẳng, đồng thời cũng tế luyện các loại pháp bảo như Âm Dương Nguyên Từ Thần Châm vân vân.
Sáng sớm hôm sau, Lục Huyền mở mắt, có lôi quang màu trắng bạc lóe lên trong mắt. Sau khi kết thúc một đêm tu hành, hắn đi vào linh điền, lại một lần nữa bắt đầu công việc thường ngày trong kiếp sống của linh thực sư, đó là kiểm tra tỉ mỉ trạng thái của đông đảo linh thực.
“Băng Huỳnh Thảo sắp thành thục rồi.” Lúc đi qua mảnh linh điền lớn gần hồ nước, hắn để ý thấy những phiến lá dài nhỏ màu xanh thẳm kia đã sinh trưởng đến cực hạn, lại tập trung tư tưởng xem kỹ một phen, chỉ thấy những thanh tiến độ bán trong suốt phía dưới mỗi một gốc Băng Huỳnh Thảo đều sắp kéo căng rồi.