“Tiểu ma đầu luôn bị các ngươi coi như bao cát đánh đập, không chịu nổi nhục nhã nên quyết định đi ra bên ngoài tu luyện một phen rồi. Ngày nó học thành tài trở về cũng chính là lúc báo thù các ngươi.” Lục Huyền cười nói.
Lời này hắn nói cũng không sai, có Nhục Linh Thần dẫn dắt, tiểu Thiên Thủ Ma có thể đối mặt với các loại âm thú quỷ vật sinh sống bên trong đủ các loại bí cảnh, thoải mái phóng thích tinh lực dư thừa, chắc chắn là tốc độ trưởng thành của nó sẽ nhanh hơn ở bên trong Lôi Hỏa Tinh Động suốt ngày bị đánh như bao cát.
Sau khi Lục Huyền trở lại Lôi Hỏa Tinh Động, thoáng cái đã hai năm rưỡi trôi qua.
Trong khoảng thời gian này, Lục Huyền cũng không vội chạy qua khu động thiên tàn khuyết, hầu như hắn chỉ ở trong động phủ bồi dưỡng linh thực, tăng cường thực lực, chuẩn bị sẵn sàng cho chuyện tiến vào hư không.
Phạm vi hoạt động của hắn có hạn, thỉnh thoảng lại đi qua Trích Tinh Lâu một chuyến, hoàn thành nhiệm vụ của khách khanh thương hội rồi thuận tiện chạy tới cửa hàng tạp hóa thu linh lượng lớn linh thạch, hoặc là tới động phủ của mấy tu sĩ quen biết, thưởng thức linh quả linh dịch, nói chuyện phiếm về việc tu hành thường ngày.