“Lục tiểu hữu đừng quá lo lắng, dựa vào tạo nghệ trên phương diện linh thực linh thú này, các thế lực lớn đều sẽ mở rộng cửa chào đón ngươi thôi. Có lẽ về sau, ngươi hoàn toàn có thể sống yên ổn một đời, còn an toàn hơn rất nhiều so với chuyên tâm đi tu hành.” Ông ta thản nhiên nói.
Ngoài mặt Lục Huyền vẫn mỉm cười nhưng trong lòng lại âm thầm hừ lạnh. Tên Nguyên Anh Chân Quân này không coi hắn ra gì thì còn tốt, nếu đối phương thật sự muốn gây bất lợi cho hắn thì hắn nhất định phải chuẩn bị sẵn sàng mới được.
Trong đầu hắn lập tức xuất hiện hình ảnh hàng loạt bảo vật thất phẩm hiện có trên người, cùng với bóng dáng của Thanh Giác Lôi Hủy, Thiên Thương Chân Quân, khí linh… vân vân.
Ba người trao đổi một lát đã thấy mấy người Lôi Hỏa Chân Quân đột nhiên xuất hiện ngay giữa đại sảnh.
“Bái kiến ba vị tiền bối!” Lục Huyền và Tần Sơn vội vàng đứng lên kính cẩn thi lễ, Bách Thú lão nhân cũng đứng dậy, chắp tay chào hỏi.