Lục Huyền thoáng trầm ngâm một lúc mới mở miệng nói: "Đúng là ta có vài phần tâm đắc trên phương diện trị liệu cho linh thực bị bệnh, nhưng lại không thích hợp để đi vào linh điền của các hạ.”
“Đầu tiên, thời gian chữa trị khá dài, không phải đi một lần là có thể trừ hết bệnh được ngay, ta cũng không thể ở trong linh điền của hai vị đạo hữu thời gian dài được.”
“Thứ hai, trong quá trình trị liệu có dính dáng đến một ít phương pháp độc môn mà ta lĩnh ngộ được, phòng ngừa bị tiết lộ nên không tiện tiến vào linh điền của Linh thực sư khác, mong hai vị đạo hữu hiểu cho." Lục Huyền lễ phép từ chối.
Nói đùa, nếu hắn thật sự đi vào linh điền của hai tu sĩ này, không nắm bắt được trạng thái tức thời của linh thực, chẳng phải hắn sẽ lúng túng sao?
Nghe những lời này của Lục Huyền, hai vị Linh thực sư kia lập tức rơi vào do dự.