“Ta đã đột phá Kết Đan hậu kỳ được hai năm rưỡi, cũng đến lúc đi hỏi thăm về khu động thiên không trọn vẹn trong tay khí linh tiền bối rồi.” Trong đầu Lục Huyền chợt nảy ra một suy nghĩ như vậy, hắn bèn gửi một tấm phù lục đưa tin cho Trương Cửu Tông, nhờ gã chuyển lời thay mình, nói hắn muốn bái kiến khí linh tiền bối.
Xưa giờ khí linh bảo lâu kia vẫn như Thần Long thấy đầu không thấy đuôi, chỉ có một số ít cao tầng trong thương hội mới có phương pháp liên lạc với nó.
Không lâu sau Trương Cửu Tông đã có câu trả lời, đối phương hẹn Lục Huyền ba ngày sau tới phân lâu của thương hội bên trong Trích Tinh Lâu chờ đợi. Lục Huyền không có ý kiến gì khác, hắn rời khỏi Lôi Hỏa Tinh Động, tiến vào Trích Tinh Lâu.
Đi vào phân lâu của thương hội không lâu, Lục Huyền đang chờ đợi bên trong một nhã thất, đột nhiên ngẩng phắt đầu lên, nhìn về một phía. Chỉ thấy một tia bảo quang từ khe hở hư không bắn ra nhanh như chớp, rơi xuống trước mặt Lục Huyền. Thân hình quen thuộc của khí linh lập tức hiển lộ, cái đầu nhọn, càng xuống thấp thân thể càng thêm đầy đặn, giống như đường cong mềm mại của một tòa bảo tháp.
“Bái kiến khí linh tiền bối.” Lục Huyền kính cẩn hành lễ.