Tốc độ tăng trưởng của con dị trùng trong suốt sinh ra để hấp thu đan độc này cũng không tệ, dù sao thì Lục Huyền cũng thường xuyên luyện đan, mà cấp bậc của những loại đan dược hắn luyện chế không thấp nên nó mới không lo về chuyện ăn uống như vậy.
Sau khi nói chuyện phiếm với Mộc đạo nhân, Lục Huyền đang định tiến hành nghiên cứu kỹ quyển Dược Sư Thất Chương này, từ đó tìm ra vài loại linh thực thích hợp để luyện chế đan dược chữa thương cao giai, lại dựa vào những kiến thức này để mở ra các loại bảo vật hoặc phối phương của đan dược chữa thương tương ứng.
“Không còn cách nào khác, hiện giờ nhu cầu đối với đan dược chữa thương của Tu Hành giới đã đạt đến trình độ điên cuồng rồi. Bởi vậy ta cũng chỉ có thể tạm thời thay đổi thân phận, biến thành một vị đại sư luyện đan mà thôi.”
“Kiếm tiền mà, không có gì phải xấu hổ cả.” Lục Huyền cảm khái nói. Hắn đã tìm ra mấy loại linh thực cao giai có hiệu quả chữa trị từ bên trong cuốn sách cổ ấy, sau đó gửi tin cho hai người Văn Càn để bọn họ để ý giúp mình.
“Ngoài ra, ta còn phải tới Phong Uyên Tinh Động một chuyến.” Làm xong hết mọi việc, hắn lại tự lẩm bẩm một mình.