“Yêu Quỷ Đằng đúng là xấu xa, lại định mê hoặc đám tiểu tinh linh không rành thế sự của ta tiến vào rừng Mê Tiên Đào.” Lục Huyền nhìn đám dây leo đang vươn mình bên cạnh chướng khí màu phấn hồng, không khỏi cười mắng một câu.
Sau khi trở lại động phủ, hắn lại tiếp tục cuộc sống linh thực sư đã trải qua suốt mấy chục năm. Mỗi ngày đều bồi dưỡng linh thực, chăn nuôi linh thú, lúc nhàn rỗi có thể tu luyện các loại thần thông, công pháp mở ra từ quầng sáng.
…
Chớp mắt đã qua ba tháng.
Trong khoảng thời gian này, Lục Huyền không hề tiến vào bí cảnh để săn giết tà ma theo lời kêu gọi của các đại Tinh Động mà hầu như hắn đều ở trong động phủ, trải qua cuộc sống ngăn cách với đời của một linh thực sư thành thật.