Đoạn thời gian tiếp theo, ngày nào Lục Huyền cũng tỉ mỉ bồi dưỡng quả cầu thịt và lẳng lặng chờ đợi đến ngày con tà ma cấp Tai này đột phá.
Hôm đó, trong lúc hắn đang bồi dưỡng đám linh thực trong linh điền lại có một tu sĩ đến cửa bái phỏng.
“Lăng đạo hữu, ngưỡng mộ đại danh đã lâu, hôm nay ngẫu nhiên đi ngang qua nên tới bái phỏng đạo hữu.” Người tới là một vị thanh niên cao lớn, trước ngực đeo một chuỗi xương sọ tinh xảo, xương gò má nhô cao như muốn đâm rách làn da, có tu vi Kết Đan trung kỳ.
“Đạo hữu là?” Giọng Lăng Cổ khàn giọng, thản nhiên hỏi.
“Tại hạ là Nhiếp Trì của Bạch Cốt Cung.” Thanh niên kia cười đáp.