Lôi Chính chỉ là một tán tu Kết Đan sơ kỳ, có thể lấy ra ba vạn linh thạch hạ phẩm đã đủ thấy gã rất có thành ý rồi, trong lòng hắn cũng không dị nghị gì cả.
Huống chi, hắn đã nhận được thù lao lớn nhất trong nháy mắt khi thu hoạch Cửu Nho Bảo Thụ rồi, ba vạn linh thạch hạ phẩm này chỉ có thể coi là dệt hoa trên gấm mà thôi.
“Như vậy đi, Lục đạo hữu.” Lôi Chính trầm ngâm một lát rồi nói tiếp: “Chỗ này có mười chiếc lá bảo thụ, hẳn là trị giá không ít linh thạch, xin đưa cho đạo hữu để tỏ lòng cảm kích.”
Gã nói xong lại dứt khoát gỡ xuống mười chiếc lá kỳ dị tản ra mùi mực, đưa cho Lục Huyền.
Lục Huyền từ chối một phen, nhưng thấy thái độ của Lôi Chính cực kỳ kiên quyết nên đến cuối cùng đành phải nhận lấy. Phiến lá này có thể dùng để chế phù, cũng có thể làm tài liệu luyện chế pháp khí, xem như là niềm vui ngoài ý muốn.