TRUYỆN FULL

[Dịch] Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 233: Ngọc Lân Quả!

"Được rồi hai vị sư điệt, lần này đã làm phiền các ngươi tới giải quyết vấn đề chán ăn của Mặc Lân Giao. Nhất là Lục sư điệt, quả nhiên trình độ trên phương diện linh thực linh thú của ngươi không tầm thường, đã khiến Dương mỗ ta được mở mang tầm mắt một phen rồi." Nho sĩ trung niên ấm áp nói với Lục Huyền, trong mắt tràn đầy vẻ tán thưởng.

"Sư thúc quá khen." Lục Huyền hơi cúi đầu, khiêm tốn trả lời.

"Lục sư điệt đã thay ta giải quyết một vấn đề khó khăn, sau khi suy nghĩ một chút, ta đã quyết định sẽ đưa cho sư điệt một hạt linh chủng. Linh chủng này là ta ngẫu nhiên đoạt được trong một lần đi thám hiểm, nhưng lúc bình thường ta rất ít khi gieo trồng linh thực nên cũng không phân biệt được phẩm chủng của nó ra sao. Chẳng qua căn cứ vào mức độ sinh cơ bên trong hạt giống cũng đại khái đoán được một chút, rất có thể thứ này là một loại linh thực tam phẩm. Cứ giữ nó mãi trên người cũng phung phí của trời, ta dứt khoát tặng nó cho Lục sư điệt, để nó phát huy hết tác dụng vốn có của mình." Nho sĩ trung niên cầm một hạt linh chủng từ trong túi trữ vật ra, đưa cho Lục Huyền.

"Đa tạ sư thúc, ta nhất định sẽ nuôi trồng nó thật tốt." Lục Huyền dùng hai tay tiếp nhận hạt linh chủng, ánh mắt tập trung trên mặt ngoài của nó.

Linh chủng này có kích thước bằng nắm tay, tạo hình khá kỳ lạ, cứ như những khối ngọc thạch được cắt lát sau đó chồng chất từng lớp vào cùng một chỗ vậy, nhìn qua đã có cảm giác trong suốt óng ánh như pha lê rồi, ở thời điểm cầm nó trong lòng bàn tay, còn có thể cảm nhận được một chút ấm áp mơ hồ.

Chương này chỉ có thể đọc trên ứng dụng di động

Để có trải nghiệm đọc truyện tốt nhất, vui lòng tải xuống ứng dụng của chúng tôi để tiếp tục đọc chương này cùng với nhiều tính năng độc quyền khác.

Tải ứng dụng ngay

Tải xuống trênApp Store
Tải xuống trênGoogle Play

* Ứng dụng miễn phí, không chứa quảng cáo

QR code

Quét mã QR để tải xuống ứng dụng

Trải nghiệm đọc truyện tốt nhất