"Được, vậy coi như ta kết thiện duyên cùng sư huynh vậy." Lục Huyền tỏ vẻ do dự một chút, cuối cùng cũng gật đầu đồng ý.
"Đa tạ sư đệ." Nghe được những lời này của Lục Huyền, khuôn mặt thanh niên âm nhu lập tức xuất hiện ý mừng, gã vội vàng giao gốc cây nhỏ quái dị kia cho Lục Huyền.
Chuyện là gã tình cờ nhận được cây nhỏ quái dị này, tuy nhìn thoáng qua cũng có thể biết được nó bất phàm, nhưng bản thân gã lại không hề biết gì về chủng loại của cây nhỏ, càng không cần phải nói đến cách thức gieo trồng, vì vậy chỉ có thể đặt nó ở trong túi trữ vật, bất lực nhìn sinh cơ trong thân cây nhỏ ấy chậm rãi trôi đi. Bây giờ có thể kịp thời ngăn chặn tổn thất, đổi lấy ba mảnh lá Thanh Diệu Linh Trà và một gốc Ám Tủy Chi nhị phẩm hiếm thấy từ chỗ Lục Huyền, đây đã coi là kết quả rất tốt đối với gã rồi.
Lục Huyền cũng hài lòng không kém, hắn đưa mảnh lá Thanh Diệu Linh Trà và Ám Tủy Chi cho thanh niên âm nhu kia.
Thanh Đàn tiểu hội nhanh chóng kết thúc, hắn tạm biệt Bách Lý Kiếm Thanh và trở về động phủ.