"Sư tỷ nói phải." Lục Huyền khẽ gật đầu, hắn đề nghị trở về động phủ của mình, không phải vì muốn tu luyện, chỉ vì hắn cần tiêu tốn thời gian, tinh lực trong chuyện bồi dưỡng linh thực ở bên trong linh điền động phủ của mình.
Trong linh điền của hắn có hai trăm gốc Linh Huỳnh Thảo và hai mươi tám cây Huyết Ngọc Tham. Hắn dự định sẽ nới lỏng yêu cầu bồi dưỡng một chút, không bồi dưỡng tinh tế hóa nhiều nữa, để tiết kiệm một ít thời gian đó đi làm nhiệm vụ nhận Kiếm Ấn.
Nhưng linh khí bên trong Thiên Kiếm Tông nồng đậm tinh khiết như vậy, hắn thầm suy đoán, hoàn cảnh ưu đãi này có thể trung hòa thái độ chăm sóc buông thả của mình, sẽ không làm ảnh hưởng đến phẩm chất của Linh Huỳnh Thảo và Huyết Ngọc Tham.
"Đây là linh điền trồng nhị phẩm Hầu Diện Lan." Nữ tử xinh đẹp kia dẫn Lục Huyền đi tới một mảnh linh điền rộng lớn.
Có rất nhiều linh thực kỳ lạ sinh trưởng bên trong linh điền, những cánh hoa của chúng lại có màu sắc khác nhau, bên trên còn sinh ra từng cái hình vẽ giống như mặt khỉ trông rất sống động, cứ như chúng là những con khỉ đang trốn trong cánh hoa, ngẩng đầu hiếu kỳ nhìn xung quanh vậy.