"Thảo nào lại có nhiều tán tu nhiệt tình đi thăm dò bí cảnh, dù có phải tranh đoạt cơ duyên với người khác như vậy! Đúng là ở nơi này có nhiều lợi ích thật, nhưng lợi ích và nguy hiểm song hành, bên trong bí cảnh kia cũng ẩn giấu rủi ro không nhỏ. Tà ma xâm nhiễm, truy lùng, còn có tu sĩ mưu đồ gây rối. Nếu không cẩn thận cảnh giác sẽ rơi vào hiểm cảnh. Vẫn nên lặng lẽ bồi dưỡng linh thực là tốt nhất." Lục Huyền không nhịn được lại bùi ngùi nói.
…
"Rắc rắc!"
Một khối quáng thạch ngăm đen to bằng nắm tay vừa dễ dàng bị chiếc càng màu xanh đen kia bấm đứt. Ấu thú Thiết Ngao Giải lại giơ chiếc càng như đại đao về phía Lục Huyền, tròng mắt nhô ra của nó lóe lên ý xem thường nồng đậm.
"Một thời gian rồi không kẹp, cho nên tay nghề tiến bộ nha!” Lục Huyền mỉm cười cảm thán, lại cầm khối quáng thạch vừa bị chia làm hai nửa ấy, đặt xuống phía trước đôi càng của Thiết Ngao Giải.