Ấu thú Thiết Ngao Giải nhận ra điểm khác thường, nó không ngừng điều chỉnh tốc độ, rồi giơ đôi càng lên cao, muốn chém đứt thứ vừa đánh lén mình thành hai mảnh.
Sợi dây cỏ xám đen tuy chậm chạp, nhưng vẫn ẩn phía sau ẩu thú, thỉnh thoảng còn vờn quanh thân cua. Chẳng mấy chốc, ấu thú Thiết Ngao Giải đã bị sợi dây cỏ màu tro đen kia trói lại lại.
Thảo Khôi Lỗi ngẩng cái đầu to lớn lên, từ từ rút sợi dây cỏ màu đen xám kia lại, rồi tiến đến gần con ấu thú. Nó chỉ để lại một đoạn cỏ ngắn làm khoảng cách giữa hai bên, vừa vặn nằm trong tầm với.
Tiếp theo, nó đi tới bên cạnh bờ linh tuyền, duỗi dài hai tay, khiến cho sợi dây cỏ màu tro đen đang buộc chặt ấu thú Thiết Ngao Giải không ngừng kéo dài, mãi cho đến khi vươn tới bầu trời phía trên ao linh tuyền, lúc này mới nới lỏng dây cỏ ra.
“Bõm” một tiếng, ấu thú rơi vào trong ao, nước bắn tung tóe trên bông sen trắng tinh có bức tường đất bao quanh, rồi khẽ lăn từ trên lá sen xuống.