"Đây chính là ưu thế khi dựa lưng vào đại tông môn, xem ra sau này ta phải lợi dụng thân phận này thật tốt mới được." Lục Huyền không khỏi cảm khái nói.
"Được rồi, hẳn là Tĩnh Hải môn kia sẽ không tới tìm Lục tiểu hữu ngươi gây phiền toái nữa. Mà ngược lại, hơn ai hết bọn họ càng hy vọng đoạn thời gian gần đây tiểu hữu ngươi bình an." Thái Xu Chân Quân mỉm cười gật đầu.
"Đa tạ Thái Xu tiền bối đã cổ vũ can đảm cho vãn bối. Ở đây có mấy bình linh nhưỡng do vãn bối ủ ra, phẩm chất coi như không tệ, ta muốn tặng cho tiền bối cùng với các đạo hữu Đạo Tông còn lại nếm thử." Lục Huyền chắp tay nói rồi lập tức phất tay một cái, ba bình linh nhưỡng ngũ phẩm, cùng với mười bình linh nhưỡng tứ phẩm đã xuất hiện ở trước người.
"Tiểu hữu ra tay thật hào phóng." Trong mắt Thái Xu Chân Quân hiện lên một tia ngoài ý muốn. Hơn mười bình linh nhưỡng này, phẩm giai thấp nhất cũng là tứ phẩm, thậm chí còn có ba bình ngũ phẩm, tích lũy lại cũng là một khoản tài phú lớn, ngay cả Nguyên Anh Chân Quân muốn đưa tặng người thì trước đó cũng phải cân nhắc một chút, vậy mà Lục Huyền lại không hề nhíu mày.
"Tiền bối quá khen, ngài và Kiếm Chủ vốn là hảo hữu chí giao, một chút linh nhưỡng này cũng không tính là gì." Lục Huyền mỉm cười nói.