"Ồ? Vậy cũng không sao, cứ trực tiếp thoát ly là được, Lục đạo hữu, bên trong Tĩnh Hải môn chúng ta có tới năm vị Nguyên Anh Chân Quân, một khi ngươi gia nhập là có hy vọng đột phá tới Nguyên Anh rồi."
Lục Huyền nghe vậy lại không nhịn được nhíu mày. Năm Nguyên Anh Chân Quân, còn chưa bằng một nửa số tu sĩ Nguyên Anh trong Hoàn Chân Kiếm Phong của ta...
Vẻ mặt của hắn như vậy rơi vào trong mắt đối phương, lại có phần vô lễ, xấc xược.
"Thế nào, Lục đạo hữu vẫn không muốn đi một chuyến tới khu vực của Tĩnh Hải môn ta?" Trong giọng nói của Thạch Khiêm đã có mấy phần tức giận.
Theo gã nhận thấy, bản thân đường đường là đệ tử chân truyền của Tĩnh Hải môn, đi qua chuyển lời của Nguyên Anh sư thúc cho một tên tán tu bên ngoài, thì theo lẽ thường, tên tán tu này hẳn là phải cúi đầu xưng thần, tất cung tất kính mới đúng, không ngờ, Lục Huyền chẳng những không làm như thế, ngược lại còn có hành vi vô lễ xấc xược đến vậy.