“So với Hoàn Chân Kiếm Dịch thì mùi vị của loại này càng thêm ôn hòa, thích hợp để thưởng thức một cách chậm rãi, mặt khác bên trong còn ẩn chứa sinh cơ nồng đậm. So với linh đan cao giai, thứ này vừa có tác dụng tương tự, hiệu quả lại không kém bao nhiêu.” Trương Cửu Tông uống một ngụm lớn linh dịch màu xanh biếc, sau đó khen không dứt miệng.
“Theo Trương mỗ, tạo nghệ linh nhưỡng của Lục đạo hữu cũng không kém gì tạo nghệ linh thực.”
“Trương đạo hữu quá khen rồi, linh nhưỡng chỉ là thứ Lục mỗ thuận tay ủ chế ra sau khi bồi dưỡng linh thực mà thôi, địa vị của nó vẫn không thể bằng linh thực ta yêu thích được.” Lục Huyền cười nói.
“Đúng rồi, hôm nay Trương mỗ tới đây là có chính sự cần tìm Lục đạo hữu.” Trương Cửu Tông nghiêm mặt nói.
“Mời Trương đạo hữu cứ nói.”