“Lục mỗ là người tốt, không quen nhìn thấy những thứ âm trầm quỷ dị này. Muốn nuôi một tiểu tà ma thì cũng phải dạy dỗ nó từ nhỏ, để nó cải tà quy chính. Đồng thời, nó cũng là trợ thủ đắc lực có thể giúp ta xử lý một số tu sĩ, tà ma có ý đồ gây bất lợi với ta.” Lục Huyền mặt dày nghĩ.
Chẳng mấy chốc hội đấu giá đã tiến vào giai đoạn cuối, rõ ràng là nhóm bảo vật xuất hiện trên đài ngọc đã quý hiếm hơn rất nhiều so với lúc ban đầu. Chờ tới khi trên đài xuất hiện bóng dáng một con tiểu tà ma, tinh thần Lục Huyền lập tức rung lên.
“Thiên Thủ Ma tới rồi!”
Con tà ma kia đang bị phong ấn bên trong một đạo phù trận, rất nhiều phù lục không ngừng bay lượn vòng quanh nó, gắt gao giam cầm nó ở bên trong. Mí mắt màu xanh đen của tiểu tà ma đang nhắm chặt lại, toàn thân nó cao không đến ba thước, phía sau lưng mọc đầy mầm thịt tăm tối, đám mầm thịt này giống như những cánh tay rất nhỏ, hoặc bấm quyết hoặc nắm chặt, có tới hàng nghìn hàng vạn tư thái khác nhau.
“Con tiểu tà ma trước mắt các vị tên là Thiên Thủ Ma, do hai vị Tinh Chủ của Thiên Tinh Động liên thủ bắt giữ. Nó vốn là tà ma trung giai, có chiến lực tương đương với Nguyên Anh Chân Quân. Nếu thuần phục, nuôi dưỡng nó đến thành thục, hoàn toàn có thể coi là cánh tay phải của các vị, mặt khác, các vị cũng có thể dùng nó làm tài liệu tu hành công pháp thần thông thượng đẳng.”