“Ta đã bồi dưỡng gốc Thương Long Mộc kia khá nhiều năm rồi, sau khi có được thi hài của Đà Long, gốc linh thực thất phẩm ấy cũng đã mọc rễ nảy mầm. Thời điểm Thiên Thương Chân Quân giao Thương Long Mộc cho ta, ngài ấy đã ước định cứ cách một đoạn thời gian sẽ đi tới xem xét trạng thái sinh trưởng của gốc linh thực nọ. Hiện giờ đúng là thời điểm để mời ngài ấy tới kiểm tra rồi.”
“Chân Quân, Thương Long Mộc trong linh điền đã nảy mầm.” Trong lòng Lục Huyền thầm nghĩ, sau đó hắn lập tức lấy ra tấm phù lục đặc biệt có màu đen nhánh – thứ mà lúc trước Thiên Thương Chân Quân từng để lại cho mình.
Trong tin tức đưa vào phù lục, hắn nói với đối phương rằng, sau một phen tìm hiểu mình đã tìm được phương pháp thích hợp nhất để bồi dưỡng Thương Long Mộc và trước mắt gốc linh thực này đang sinh trưởng rất tốt. Đồng thời hắn cũng thoáng tỏ vẻ có tu sĩ mang theo ý đồ xấu, đang âm thầm rình mò xung quanh động phủ của hắn, mời Thiên Thương Chân Quân đi tới chấn nhiếp một phen.
Sau khi cầu viện Thiên Thương Chân Quân, Lục Huyền lập tức khống chế Vạn Chướng Huyền Tinh Trận, che giấu mấy loại linh thực thất phẩm bên trong khu linh điền trung tâm của mình.
Tuy thần thức của Nguyên Anh Chân Quân có thể phá giải loại cấm chế này bằng bạo lực, nhưng Lục Huyền tin rằng đối phương sẽ không vô lễ như vậy.