Vương Lạc Thu lại dường như không hề chú ý tới cơn giận của hắn ta, chỉ thong thả lên lôi đài, chắp tay nói với Lý Ngọc Trạch: "Tiêu Diêu nhất mạch Vương Lạc Thu, mời sư huynh chỉ giáo."
Lý Ngọc Trạch giận quá hóa cười: "Lạc Thu sư muội, ta lớn hơn ngươi mười mấy tuổi, không định bắt nạt ngươi. Chỉ cần ngươi có thể phá được phòng ngự của ta, coi như ngươi thắng."
Nói rồi hắn ta bèn lấy ra một mảnh vỏ cây to chừng bàn tay.
Mặt ngoài mảnh vỏ cây hiện đầy nếp xù xì, thoạt nhìn mộc mạc và tang thương, vô cùng tầm thường.
Nhưng khi Lý Ngọc Trạch liên tục truyền Huyền khí vào, mảnh vỏ cây trong nháy mắt to ra, thoáng cái biến thành một bộ áo giáp vỏ cây nặng nề bao trùm toàn thân hắn ta lại, chỉ lộ ra một đôi mắt.