"Coi ngươi nói kìa, cái này đơn giản bao nhiêu? Ta không trúng độc, không có nghĩa Chiêu Ngọc công chúa và tam hoàng tử bọn họ không trúng độc, mô phỏng họ một chút là được." Vương Phú Quý vân đạm phong khinh: "Hiệu quả sau trúng độc, là Mộng Vũ truyền âm cho ta. Tô Nhã ma sứ, ngươi quả nhiên không thông minh lắm."
"Ngươi...."
Tô Nhã ma sứ bị chọc tức tới biểu cảm méo mó, suýt chút không nhịn được phun ra một ngụm máu.
"Tiểu tử đáng ghét, ngươi đây là giả heo ăn thịt hổ!" Sắc mặt của Tô Nhã vô cùng khó coi.
Một hình nộm Lăng Hư cảnh đã đủ để nghịch chuyển thắng thua. Có sự bảo hộ của hình nộm này, Vương Phú Quý đã đứng ở nơi bất bại rồi.