Ngoài Gia Bảo quận chúa, những người khác đều cúi đầu, vô thức tránh né ánh mắt của Vương Phú Quý.
Duy có Gia Bảo quận chúa kia, cho dù cùng là một thân chật vật nhưng vẫn trừng mắt nhìn thẳng Vương Phú Quý, một bộ dáng quắc mắt đối nhau, trời không sợ đất không sợ.
"Rất tốt, những người này đều là chủng tử truyền thừa của các thế gia Ma Yên quốc, đều là tinh anh trong thế hệ trẻ, một khi trưởng thành, tương lai đều là đại lão một phương." Vương Phú Quý thản nhiên nói: "Vì ổn định và hòa bình lâu dài của hai nước Lương Yên, dứt khoát nhổ cỏ tận gốc thôi. Khương cung phụng, dẫn xuống xử lý đi. Chú ý một chút, chúng ta là bộ đội Tiên Triều, phải coi trọng nhân đạo, cho bọn họ chết thoải mái một chút."
"Vâng, Quý công tử." Khương Tình Liên lĩnh mệnh, gọi một đám thân vệ giải đám người đi.
Cái gì?