Thời đại này, tỉ lệ người biết chữ trong bình dân rất thấp.
Bởi vậy người đọc sách vẫn rất có giá, các loại cơ quan quan phủ, cơ nghiệp thế gia đều cần dùng một vài người có kiến thức làm cốt cán.
“Nhà chúng ta không cần giám sát.” Vương Lạc Thu lạnh lùng đáp lại:
“Ngươi có thể đi.”
“Ngươi ngươi ngươi, ngươi dám xem nhẹ người đọc sách, tiểu cô nương, ta nói cho cô biết, đọc sách mới có thể hiểu lí lẽ... Ngươi tuổi còn nhỏ... A.”
Người đọc sách kia còn chưa có nói xong, cả người đều bay ra ngoài, té xuống ngậm một miệng bùn.
“Vậy mà còn lải nhải hơn Vương Thủ Triết.” Vương Lạc Thu hừ một tiếng:
“Người tới.”
“Muội muội, ta tới.” Vương Thủ Liêm giống như tay sai, hùng hục chạy tới.
“Đuổi gia hỏa này đi, ghi vào sổ đen Vương thị ta, vĩnh viễn không bao giờ tuyển dụng.” Vương Lạc Thu vô cùng khí thế hạ lệnh, sau đó lại chạy đi làm việc.
Nhìn thấy nàng lạnh lùng nghiêm túc, một vài người chuẩn bị đục nước béo cò, lặng lẽ rời khỏi đội ngũ.
Cách đó không xa, đám người Vương Thủ Triết đã đi tới.
Thấy cảnh này, khóe miệng Vương Thủ Triết cũng hơi hơi run rẩy. Phá nha đầu Lạc Thu này, thật đúng là cực kỳ khí thế nha. Nếu như người ta không biết, thật sự nghĩ tiểu cô nãi nãi mới là nhất gia chi chủ đấy.
Liễu Viễn Duệ theo sau cũng trợn mắt há hốc mồm nhìn xem mọi thứ:
“Thủ Triết huynh, một trai tráng lao lực mỗi tháng lĩnh nửa gánh lúa, tiền lương này có quá ít một chút hay không?”
Hơn nữa tiểu nha đầu kia thật hung, hình như rất có ý kiến đối với người đọc sách, mà Liễu Viễn Duệ hắn tự xưng là người đọc sách... Cảm giác có chút nguy hiểm.
“Viễn Duệ, ít hay không ít, ngươi có thể đi hỏi một chút những người xếp hàng hưởng ứng chiêu mộ kia.” Vương Thủ Triết nói.
Liễu Viễn Duệ cũng không già mồm, đi lên hỏi liên tiếp mấy người, đều nói đã đủ. Nhao nhao cảm tạ Vương thị tại thời khắc mấu chốt đứng ra, cho mọi người một miếng cơm ăn. Trong đó có không ít người, còn vụng trộm oán trách Lưu thị và Triệu thị một chút.
Sau khi Liễu Viễn Duệ trở về, sắc mặt có chút khó coi:
“Lưu thị và Triệu thị không hổ là nhà giàu mới nổi soán vị lên đài, vậy mà táng tận thiên lương như thế. May mắn Thủ Triết huynh ra tay, nghĩ ra biện pháp dĩ công đại chẩn.”
“Ca ca, lúc trước ngươi còn không quá tán đồng ý nghĩ của Thủ Triết ca ca.” Một bên, cô em vợ Liễu Nhược Lôi lại bắt đầu bổ đao nói:
“Bây giờ quốc sách phủ đầu, còn có thế gia lừa trên gạt dưới lợi dụng chuyện thiếu lương thực, thực hiện kế sách sát nhập, thôn tính thổ địa. Nếu như giá lương thực triệt để thả ra, chỉ sợ toàn bộ sinh tử của ngàn ngàn vạn vạn bình dân liền nắm ở trong tay một vài thế gia đỉnh tiêm, bọn họ có thừa biện pháp điều khiển giá lương thực lên xuống.
“Còn nữa, đừng ghét bỏ Thủ Triết ca ca cho ít, bây giờ tất cả mọi người đều thiếu lương thực, Thủ Triết ca ca có thể dĩ công đại chẩn đã quá tốt rồi.”
Mặt Liễu Viễn Duệ đỏ lên, tức giận trừng Liễu Nhược Lôi một mắt, phá muội muội này, không có việc gì lại đi hạ thấp ca ca ngươi làm gì? Trước khi đến, ngươi còn không phải nói, trước tiên muốn thay tỷ tỷ dạy dỗ tỷ phu tương lai một chút sao?
Không đợi hắn kịp quở mắng muội muội, đã thấy Liễu Nhược Lôi đi tới chỗ Vương Lạc Thu.
Nàng lặng yên không một tiếng động đến bên cạnh Vương Lạc Thu, có chút hiếu kỳ nói:
“Tiểu muội muội, ngươi tên là gì?”
“Tiểu muội cái...” Vương Lạc Thu chuẩn bị nổi bão tố, đã thấy là một tiểu tỷ tỷ xinh đẹp khí chất không tầm thường, lúc này hơi thu liễm lại, chỉ là không nhịn được nói:
“Ta, Vương Lạc Thu. Ngươi là hài tử nhà nào? Đi đi đi, đến nơi khác mà chơi, đừng quấy rầy bản tiểu thư cố gắng quật khởi vì gia tộc.”
“Ta tên Liễu Nhược Lôi, ấy, chữ viết của ngươi xấu quá.” Liễu Nhược Lôi che miệng cười khẽ:
“Không bằng ngươi hỏi, ta đi đăng ký, như vậy cũng nhanh hơn một chút.” Nói xong, liền chủ động đi lên hỗ trợ.
Vương Lạc Thu sắp tức ngất, lại dám nói chữ viết của nàng xấu?
Hừ hừ, Bình An Vương thị lớn như vậy, cho dù Vương Thủ Triết kia cũng không dám...
Sau đó, nàng nhìn thấy chữ viết của tiểu tỷ tỷ người ta, ách... Đúng thật rất dễ nhìn, liền mau “Nuốt” lời nói trở lại.
Sau đó nàng nghĩ nghĩ, cái tên Liễu Nhược Lôi này quen thuộc cỡ nào, lúc này, con ngươi nàng trợn tròn, giật mình nói:
“Tỷ là tiểu tỷ tỷ Liễu gia trong truyền thuyết?”
“Đúng vậy.” Liễu Nhược Lôi cười híp mắt trả lời một câu, nghĩ không ra danh khí của nàng vẫn còn lớn, lúc này làm việc nhanh chóng hơn.
“Thế nhưng mà ngươi nhìn thật nhỏ nha, như vậy làm sao cùng Vương Thủ, à không, Tứ ca ta ca sinh con?”
“A?” Liễu Nhược Lôi xấu hổ mặt đỏ bừng, dậm chân không thôi, bản tiểu thư chỗ nào nhỏ?
Không, không đúng, đây không phải trọng điểm cần chú ý...
Trọng điểm là, bản tiểu thư nơi nào nhỏ?
Phi, đây cũng không phải là trọng điểm...
Trọng điểm là cái gì?