TRUYỆN FULL

[Dịch] Bảo Hộ Tộc Trưởng Phe Ta

Chương 146: Cửu Diệp Linh Sâm (2)

Mà Cửu Diệp Linh Sâm chính là linh phẩm bên trong các loại sâm, cho dù là một gốc Cửu Diệp Linh Sâm trăm năm, giá trị cũng phải trên ngàn càn kim, bởi vì kia là vật liệu của nhiều loại linh dược tam giai.

Giống thánh dược chữa thương 【 Tạo Hóa Đan 】 mà Lung Yên lão tổ phục dụng, càng cần sử dụng Cửu Diệp Linh Sâm thời hạn 200 năm, bởi vậy giá cả cực kỳ đắt đỏ, nhưng mà hiệu quả chữa thương và bổ sung thể năng cũng hết sức cường đại!

Người bình thường cho dù sinh mệnh hấp hối, một viên Tạo Hóa Đan đều có thể cứu tính mạng của hắn trở về. Chỉ là phú hào bình thường, rất khó mua được Tạo Hóa Đan.

Vương Thủ Triết càng nhìn càng kinh hãi, gốc Cửu Diệp Linh Sâm này có điểm gì là lạ.

“Gốc Cửu Diệp Linh Sâm này, lúc trước lão tổ phát hiện nó tại ngoại vực, cũng đã gần 500 năm.” Vương Tiêu Hàn giải thích:

“Bởi vậy lão tổ quyết định đem nó trồng ở trong Linh điền.”

500 năm?

Vương Thủ Triết thật sự là bị nội tình gia tộc làm cho kinh hãi, quả nhiên là trọng bảo gia tộc. Hắn đại khái hiểu, một trong những chủ tài của 【 Thiên Linh đan 】 trong truyền thuyết, chính là Cửu Diệp Linh Sâm500 năm.

Giá trị của vật này, chỉ sợ phải vượt qua năm vạn càn kim? Quả nhiên, nếu như tổ tiên có một lão tổ lợi hại như thế, nội tình truyền thừa gia tộc thật đúng là không phải gia tộc phổ thông có thể so sánh được.

“Chỉ tiếc, Linh điền trung phẩm giúp ích quá nhỏ đối với nó.” Vương Tiêu Hàn bất đắc dĩ nói:

“Hiện tại nó trưởng thành hết sức chậm chạp, ở chỗ này cũng đã ròng rã 70 năm, còn chưa xảy ra thuế biến, hóa thành linh dược 500 năm.”

Ách...

70 năm trước gần 500 năm, 70 năm sau còn không thuế biến, là đủ chậm. Trong lòng Vương Thủ Triết cũng có chút cạn lời, linh dược cao cấp có giá trị phi phàm, lại thật không phải là thứ mà gia tộc bình thường có thể nuôi nổi.

Nhìn nó chiếm cứ hơn ba phần đất, nếu như 70 năm này toàn bộ dùng để trồng Tử Diệp Hà Thủ, thuần lợi nhuận sinh ra chí ít cũng phải mấy ngàn càn kim, nhưng nó lại chỉ trưởng thành một đoạn ngắn.

Số năm linh dược cũng không phải là cố định trồng bao nhiêu năm liền có bao nhiêu năm, đơn giản như vậy. Linh điền hạ phẩm và Linh điền thượng phẩm trồng linh dược giống nhau, có thể giống nhau sao?

Cái gọi là linh dược trăm năm, đó là bởi vì tại giai đoạn kia linh dược đã tiến hành thuế biến, cho dù là bản chất sinh mệnh hay là dược tính đều đột nhiên tăng mạnh sau một giai đoạn.

Có chút cùng ý tứ với nhân loại từ Luyện Khí cảnh thuế biến thành Linh Đài cảnh.

Giá trị đều tăng lên gấp bội.

Chỉ là linh dược càng nhiều năm, độ khó trồng lại càng lớn, bởi vì nhu cầu của nó đối với linh khí và dinh dưỡng sẽ trở nên lớn hơn. Linh điền cằn cỗi, hoàn toàn bất lực cung cấp nguồn nuôi dưỡng dồi dào cho nó trưởng thành.

Một vài Linh điền thượng hạng, tốc độ phát triển linh dược cũng sẽ nhanh hơn không ít. Chỉ là trồng linh dược, phương diện sắp đặt bồi dưỡng, tốt nhất đừng quá độ khiến tốc độ phát triển vượt qua tốc độ năm bình thường.

Ví dụ như tăng cường nồng độ linh khí và độ phì nhiêu, dùng thời gian 50 năm, thúc đẩy sinh trưởng ra linh dược trăm năm.

Loại linh dược này tại trên thị trường gọi là 【 Tốc Sinh Linh Dược】, dược dụng thực tế và giá trị đều sẽ giảm bớt đi nhiều.

Để Linh dược trưởng thành ngoại trừ các loại nhân tố như linh khí và độ phì nhiêu ra, năm chân chính trưởng thành cũng rất quan trọng. Một vài thương nhân có kinh nghiệm về linh dược, chủ sự đan phường, nghề nghiệp Luyện Đan sư, một chút liền có thể nhìn ra có phải chăng là tốc sinh linh dược.

“Dựa theo ta suy đoán, trồng 70 năm, nó tăng thêm khoảng chừng 7 tuổi. Nhưng mà nó nhanh, ta dự tính qua 20 năm nữa nó liền sẽ lột xác thành linh dược 500 năm.” Vương Tiêu Hàn rất hưng phấn, lại tiếc rẻ nói:

“Chỉ tiếc nhà chúng ta không có Linh điền thượng phẩm, nếu không nó có thể trưởng thành bình thường.”

Linh điền thượng phẩm?

Vương Thủ Triết liếc nhìn Vương Tiêu Hàn, Lục lão thái gia ngươi còn dám nghĩ hơn ta.

Linh điền trung phẩm mà nhà chúng ta đều chơi phí sức như vậy, còn dám đòi hỏi Linh điền thượng phẩm?

“Thủ Triết, thứ này vốn là chờ nó thành thục, giữ lại cho ngươi để phòng vạn nhất.” Vương Tiêu Hàn khó xử nói:

“Mà lại gia tộc đầu tư quá nhiều tài nguyên và tâm huyết trên người nó, hiện tại còn chưa thuế biến liền bán đi, có chút hao tổn. Nếu không phải gia tộc lâm vào nguy cơ, ta tuyệt đối sẽ không bán nó đi, đem đổi lấy Thiên Linh đan đâu. Việc này, chung quy là Lục gia gia có lỗi với ngươi.”

“Hiện tại bán đi xác thực quá thua lỗ.” Vương Thủ Triết cười nói:

“Tuy nhiên, Lục gia gia tạm thời không nên dùng nó. Ta đi nghĩ một vài biện pháp, giải quyết Thiên Linh đan.”

“Cái gì?”

Vương Tiêu Hàn khiếp sợ không thôi:

“Thủ Triết, làm sao ngươi có nhiều tiền như thế đi mua Thiên Linh đan?”

Một gia tộc cửu phẩm mạt lưu, dùng thời gian mấy chục năm, dần dần góp nhặt tài phú đổi về một viên Thiên Linh đan đã coi như là rất không dễ dàng rồi.

Gia tộc có thể làm được trình độ này, hơn phân nửa cũng có thể kéo dài thêm một khoảng thời gian dài.

Tán tu gì đó, trừ phi gặp được cơ duyên to lớn, nếu không cố gắng cả đời cũng không có khả năng mua được Thiên Linh đan. Mà giống như Học Cung, nhóm thế lực tông môn cũng có chút cố kỵ đối với tán tu vô căn vô cơ.

Dù cho tư chất đối phương hết sức tốt, tư chất tán tu vượt xa loại yêu nghiệt như Vương Thủ Triết này, Học Cung cũng sẽ thận trọng cân nhắc và điều tra, có chút lo nghĩ thà rằng không nhận.

Không có xuất thân, ý vị có thể nói bừa xuất thân, tương lai có thể sẽ xuất hiện một vài vấn đề trí mạng, có trời mới biết có phải là gián điệp do thế lực đối địch phái tới hay không? Hoặc là trên người gánh vác cừu hận quá lớn dính dáng đến những thứ không rõ.

Cũng bởi vì tài nguyên khó kiếm, Vương Tiêu Hàn mới có thể khiếp sợ như vậy.