"Đúng rồi, quốc sự làm trọng." Sau khi Đức Thuận thân vương "bán manh xong", nói với Triệu Hồng Bác: "Thủ phụ đại nhân đã đợi hai canh giờ rồi, chắc có chuyện gấp cần bàn với bệ hạ, ngươi nói trước đi."
Với tâm cơ thâm trầm của Triệu Hồng Bác, cũng không nhịn được mà giật mí mắt, suýt chút muốn mắng người.
Ông ta hít sâu một hơi, định thần nói: "Đức Thuận thân vương hiếm khi tới kinh thành, vẫn nên giải quyết chuyện của ngài trước thì hơn."
Ông ta định đợi sau khi Đức Thuận xong chuyện, mượn cớ có chuyện cơ mật bẩm báo, đuổi ông ta đi rồi hẵng nói.
Chuyện kia dĩ nhiên càng ít người biết càng tốt, đặc biệt Đức Thuận còn là "kẻ thù chính trị" lớn nhất.