TRUYỆN FULL

[Dịch] Bảo Hộ Tộc Trưởng Phe Ta

Chương 120: Gia tướng Vương Mai bình thường không có gì lạ (1)

"Ví dụ Triệu thị và Lưu thị, lần này bọn họ đã chịu tổn thất rất nặng nề, mắt đã đỏ hết lên rồi. Đủ loại dấu vết cho thấy, bọn họ phải thừa dịp loạn thôn tính những ruộng đất này." Công Tôn Huệ cười lạnh nói, "Lang sói chính là lang sói, cho dù phủ thêm lớp da của thế gia, cuối cùng vẫn khó thoát khỏi bản tính lòng tham không đáy."

Trận trùng tai lần này, nếu nói tổn thất nghiêm trọng nhất ắt là những thế gia Huyền Vũ thấp bé không có biện pháp chống thiên tai.

Ví dụ Triệu thị và Lưu thị.

Tính sơ qua thì có thể hiểu rõ, vẫn lấy điển hình lúc trước để tính toán, hai mươi mẫu đất giảm sản lượng bảy phần, thu hoạch chỉ có 90 đại đồng, tá điền phải bỏ ra 30 đại đồng để đảm bảo, sau đó còn có khoản thuế 40 đại đồng, trâu cày nông cụ hạt giống 10 đại đồng, Diệt Trùng Tán 20 đại đồng. Những thứ này đã khiến Triệu thị và Lưu thị không thu hoạch được một hạt nào, mỗi hai mươi mẫu còn phải phụ cấp thêm 10 đại đồng.

Nói đến Lưu thị, mấy nông trang của bọn họ cộng lại ước chừng có hơn một vạn mẫu ruộng, do vậy họ chẳng những không kiếm được đồng nào còn phải phụ cấp 50 càn kim.

Khoản càn kim này vẫn chưa bao gồm khoản chi cho chủ sự dân nuôi tằm, cộng tổng lại phải vượt quá một trăm càn kim.

Nghe ra tựa như bỏ ra một trăm càn kim không phải rất nhiều, nhưng trên thực tế, đợt này bọn họ phải lỗ đến thổ huyết. Bởi vì dựa theo mùa màng bình thường, một vạn mẫu mùa này mang đến cho họ lợi nhuận ròng tám chín trăm càn kim, tới lui chính là thiệt hại trên ngàn càn kim.

Trong tình hình thông thường, thế gia giống như Lưu thị, chi tiêu một năm cũng cực kỳ lớn, một năm có thể tích góp được năm sáu trăm càn kim thì họ đã rất có bản lĩnh rồi. Chỉ là tổn thất một ngàn càn kim mùa này đã khiến cho khoản góp hai năm của họ tiêu tùng.

"Còn có một tin tức chết người, Thủ Triết e là không biết." Công Tôn Huệ lại nói, "Quan phủ của Trường Ninh vệ đã hạ lệnh cho các thế gia, thuế mùa hạ này không được dùng càn kim để trả, phải thành thật nạp thóc."

Tin tức này khiến Vương Thủ Triết hít một ngụm khí lạnh, đây chính là bức chết thế gia Huyền Vũ ở tầng dưới. Những năm qua, nộp thóc hay nộp tiền đều được, giao ngang giá trị là được.

Nhưng năm nay các thế gia vốn thiếu lương thực, nếu thành thật nộp thóc sẽ tạo thành họa vô đơn chí cho các thế gia Huyền Vũ tầng dưới. Nhưng đây cũng không bao gồm Vương thị và đồng minh thông gia của Vương thị, bởi vì đợt này mọi người duy trì sản lượng, nộp thóc thì cứ nộp thôi.

Thật sự chịu đả kích chính là loại thế gia như Bình An Lưu thị và Triệu thị. Bọn họ vốn không nhiều thóc gạo, nộp thuế thóc nữa sẽ móc sạch tồn kho của họ. Dồn đến bước này, đương nhiên chỉ có thể gây áp lực trút vạ lên dân thường ở dưới đáy, thậm chí là tá điền.

"Mệnh lệnh của quan phủ cũng có đạo lý." Vương Thủ Triết nghiêm túc nói, "Dựa theo khu vực Trường Ninh vệ mà nói ắt là thiếu thóc toàn bộ, nếu quan phủ không hạ lệnh triệu tập lương thực xuống các thế gia thì trong vệ thành sẽ có khả năng cao xảy ra cục diện hỗn loạn."

"Thủ Triết, lần này là cố ý xem trò vui của Triệu thị và Lưu thị sao?" Công Tôn Huệ nói, "Thôn tính đất đai tất nhiên sẽ nổi lên loạn lạc, Triệu thị và Lưu thị lấy hạt dẻ trong lò lửa chưa hẳn đã an toàn."

"Không!"

Ánh mắt của Vương Thủ Triết lạnh lùng đáng sợ, "Mảnh đất Bình An là cơ nghiệp mà Trụ Hiên lão tổ chém hung thú khai hoang, đồng thời tổn hao trăm năm để gầy dựng, ta há sẽ trơ mắt nhìn hai tên lang sói đó chà đạp? Muốn nhân thời loạn chơi trò sát thập đất đai, đã hỏi Vương Thủ Triết ta chưa! Lần này, ta phải ra tay đánh úp Triệu thị và Lưu thị, để cho bọn chúng mở mang tầm mắt với thủ đoạn của Vương Thủ Triết ta một chút."

"Thủ Triết quả nhiên có khí phách lắm, ta không hề nhìn lầm con." Mắt Công Tôn Huệ lóe lên, "Lần này cho dù con quyết định thế nào, vi nương đều ủng hộ. Thời khắc mấu chốt lần này, vi nương nhất định sẽ nghĩ cách mời Mãng lão tổ đến Vương thị chúng ta làm khách."

"Mãng lão tổ?"

Sắc mặt của Vương Thủ Triết chợt phấn khởi, "Đại nương có thể mời được Mãng lão tổ sao?"

Trong thế gia, nhân vật có cấp bậc lão tổ sẽ không tùy tiện nhúng tay vào tranh đấu giữa các thế gia khác, bằng không cực kỳ dễ dàng dẫn đến tranh đấu bè phái với quy mô lớn.

Công Tôn Huệ cười đáp: "Lẽ nào con quên rồi sao, đích trưởng nữ đời thứ tư của Vương thị Vương Linh Điệp tổ cô nãi nãi của chúng ta đã gả đến Công Tôn thị làm chủ mẫu, Mãng lão tổ là đích tử ruột của lão nhân nàng, có một nửa huyết duyên đến từ Vương thị chúng ta, ắt thân cận với Vương thị chúng ta. Hơn nữa con chớ quên, Mãng lão tổ chính là gia gia ruột của ta, lúc trước về nhà mẹ đẻ, ta cũng bái kiến lão nhân gia ông. Ông ấy cũng cực kỳ thương tiếc trận chiến năm đó của Lung Yên lão tổ, chỉ hận lúc đó ông mới đến Luyện Khí cảnh tầng 9, nghe được tin thì cũng đã muộn rồi."

Ngừng một lát, Công Tôn Huệ lại nói: "Mãng lão tổ cũng nghe ngoại tổ phụ nói chuyện của con, ông ấy khen con không ngớt, cũng muốn tìm cơ hội gặp con một chút. Tin rằng lần này chỉ mời ông ấy đến làm khách, với tính khí của lão nhân gia ông ấy, chắc sẽ không từ chối."