Hứa Trăn thoáng sửng sốt, vội nhìn về nơi phát ra âm thanh, người cất giọng không phải Đồng lão tiên sinh, mà là một vị lão gia tử đầu tóc hoa râm khác.
Vị lão gia tử này xướng không tính là quá hay, nhưng hương vị rất tốt, chứng tỏ ông là một diễn viên nghiệp dư có thâm niên.
“Bốp, bốp, bốp…”
Kết thúc một đoạn xướng, xung quanh lập tức vang lên một trận vỗ tay nhiệt liệt.
Vị lão gia tử thẹn thùng mà cười cười, sắc mặt đỏ bừng kết thúc đoạn diễn xướng, sau đó lại chấp tay hành lễ, cảm tạ những tiếng vỗ tay của mọi người.