“Ai, Cố công tử, dừng bước!”
Lúc này, Lâm Hiểu Ba vội vàng đứng lên, làm bộ muốn đuổi theo.
Nhưng mà lúc này,Hứa Trăn vẫn chưa ra khỏi cửa, ngược lại, động tác nhanh nhẹn mà đóng cửa văn phòng lại, sau đó “Cạch” một tiếng, khóa chốt lại.
Giây tiếp theo, Hứa Trăn lại quay đầu nhìn về phía Lâm Hiểu Ba, khí chất cả người bỗng nhiên thay đổi.
Sự lễ phép và nghiêm chỉnh vừa rồi đã hoàn toàn biến mất, ánh mắt của hắn trở nên cực kỳ nguy hiểm, hiện tại khi đứng trước mặt Lâm Hiểu Ba, hắn đã biến thành một kẻ liều mạng không sợ trời, không sợ đất.