Hạ Thanh ôm thi thể của trượng phu đi trên đường phố, sương mù bao phủ xung quanh, khiến cho bóng người xung quanh cũng trở nên mơ hồ.
Phần lớn những người đi lại trên đường đều che giấu dung mạo.
Hoặc là đeo mặt nạ, hoặc là mặc áo choàng, không ai lộ mặt thật.
Hạ Thanh đã tách khỏi đám người Chu Giáp, hai mắt nàng ta trống rỗng, giống như đang tìm kiếm thứ gì đó, nhưng lại không biết thứ mình muốn có ở đâu.
Một nỗi buồn thương hiện lên trong lòng.